“Bình Định có núi Vọng Phu,
Có đầm Thị Nại, có cù lao Xanh.
Em về Bình Định cùng anh,
Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa.”
Trong những tác phẩm hay ca ngợi quê hương Việt Nam, em thích nhất là bài ca dao trên. Qua những lời thơ lục bát giản dị, cách ngắt nhịp chẵn truyền thống cùng âm điệu ngọt ngào kết hợp các biện pháp tu từ đặc sắc như liệt kê, điệp ngữ… em cảm nhận được niềm tự hào của các tác giả dân gian về cảnh sắc và con người Bình Định. Những câu đầu bài ca dao, gợi ra trước mắt em bao vẻ đẹp thiên nhiên trù phú, mang đậm dấu ấn văn hoá nơi đây. Đó là hình ảnh núi Vọng Phu-ngợi ca vẻ đẹp của tấm lòng thủy chung, son sắt ở người phụ nữ; là đầm Thị Nại– gắn với lịch sử đấu tranh anh hùng, chiến công lừng lẫy của nghĩa quân Tây Sơn; là cù lao Xanh- một hòn đảo trong xanh, mộc mạc mà thơ mộng, hữu tình. Hai câu cuối bài ca dao là lời mời gọi chân thành mà tha thiết, mong mọi người hãy đến và cảm nhận nét đẹp bình dị, thưởng thức món ăn dân dã, mộc mạc, đậm hương vị tự nhiên “bí đỏ nấu canh nước dừa”. Qua đó thể hiện tấm lòng thơm thảo, hiếu khách, chân thành của con người Bình Định. Quả thật, quê hương Bình Định thật quá đỗi xinh đẹp, thương quý biết bao! Mỗi khi đọc những lời ca dao ấy, lòng em thêm yêu và tự hào về quê hương mình, khao khát được đặt chân đến Bình Định một lần để cảm nhận trọn vẹn hơn những vẻ đẹp ấy. Em nghĩ rằng mình sẽ cố gắng học thật giỏi xây dựng quê hương mình ngày càng giàu đẹp, mang hình ảnh đáng yêu của quê hương giới thiệu đến các bạn bè trên thế giới và tự tin nói rằng: Đất nước Việt Nam tôi tươi đẹp đến nhường nào! Bạn và người thân hãy đến và cùng tôi khám phá nhé!