Viết bài văn biểu cảm về mẹ

“Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

   Mỗi lần nghe những lời ca dao ấy, lòng tôi khôn nguôi nỗi nhớ thương và biết ơn mẹ. Mẹ tôi- một người phụ nữ vì gia đình, không quản ngại hi sinh, suốt  một đời tần tảo. Trong trái tim tôi, mẹ là người tuyệt vời nhất không gì có thể sánh được. Mẹ chính là niềm tự hào, niềm kiêu hãnh của tôi trong cuộc đời này.

     Mẹ tôi năm nay đã bước sang tuổi bốn mươi. Dáng mẹ gầy, làn da mẹ sạm đi vì nắng gió sau những tháng ngày nhọc nhằn. Tôi yêu nhất là đôi mắt mẹ. Đôi mắt mẹ rất đẹp, một đôi mắt biết nói. Người ta thường bảo: “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn”, mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, tôi hiểu và cảm nhận hơn rõ những xúc cảm trong lòng mẹ. Là đôi mắt ánh lên niềm vui khôn xiết với những thành công của tôi, dù là nhỏ nhất. Là nỗi xót xa, lắng lo thường trực trên mắt mẹ mỗi lần tôi ốm đâu, đổ bệnh. Đó còn là ánh mắt đầy khích lệ, động viên khi tôi đối mặt với những kì thi quan trọng. Đôi mắt mẹ dịu hiền, chan chứa tình thương yêu.

    Thương nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay gầy guộc, đen sạm, nổi những đường gân xanh xao và những vết chai sạn mưu sinh. Bao nhiêu vết chai sần trên đôi tay gầy là bấy nhiêu những vất vả, nhọc nhằn mà mẹ đã trải. Đôi bàn tay mẹ gói trọn những yêu thương, dìu dắt, nâng đỡ tôi từ thuở còn nằm nôi cho đến ngày trưởng thành. Đôi bàn tay mẹ đã viết nên sự sống, chắp cánh cho những ước mơ, hoài bão của tôi trong cuộc đời này. Những ngày trái gió trở trời, bàn tay mẹ đau nhức, nắm lấy đôi tay hao gầy ấy, tim tôi như thắt lại, thương mẹ vô cùng, mẹ ơi!

    Mẹ tôi là người chịu thương, chịu khó, không quản ngại những nhọc nhằn, gian nan để lo cho gia đình nhỏ. Tôi càng tự hào hơn về mẹ bởi tấm lòng lương thiện, giàu tình yêu thương. Đối với người thân trong gia đình, mẹ luôn ân cần, lo lắng, sẵn lòng chia sẻ. Dù bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian nấu những bữa ăn ngon cho gia đình. Mẹ cũng là người chia sẻ công việc, gánh nặng cơm áo cùng bố và đặc biệt quan tâm đến việc học của chị em tôi. Thỉnh thoảng, mẹ còn hướng dẫn chị em tôi nấu những món ăn đơn giản vào dịp cuối tuần. Mẹ thường nói với chúng tôi rằng có cùng nhau làm việc, cùng nhau chia sẻ thì tình cảm sẽ mới ngày một thêm gắn kết, hạnh phúc gia đình mới bền lâu. Những lời mẹ dạy thật đúng đắn làm sao, cho đến bây giờ, dù cuộc sống có nhiều thay đổi thì chúng tôi vẫn giữ thói quen ấy vào thời gian rảnh. Không chỉ với người thân, với mọi người, những hàng xóm xung quanh, mẹ cũng luôn hòa đồng, vui vẻ, nhiệt thành, tốt bụng. Nhà nào có việc cần, mẹ sẵn lòng giúp đỡ mà không hề toan tính thiệt hơn. Với các cụ khó khăn trong xóm, dịp lễ tết mẹ cũng biếu chút quà nho nhỏ động viên…Nhờ sự chân thành ấy mà mọi người ai nấy đều quý và thương mẹ lắm.

   Thật tuyệt vời biết bao khi có mẹ ở bên, sẵn lòng yêu thương, chở che và bảo vệ. Tôi còn nhớ những khoảng thời gian khó khăn, cuộc sống gia đình chật vật, mẹ phải lam lũ, làm nhiều việc một lúc để kiếm tiền lo cho chị em tôi ăn học. Lúc ấy, mẹ không có lấy một ngày thảnh thơi. Nhìn mẹ vất vả quá, tôi không đành lòng. Hôm đó, trước khi đi ngủ, tôi ngỏ ý xin mẹ tạm dừng việc học, lên thành phố làm thêm, đỡ đần phần nào cho gia đình nhỏ. Biết được ý định của tôi, mắt mẹ ngấn lệ, lòng đượm buồn. Ôm tôi vào lòng, mẹ ân cần bảo: “Con của mẹ nay lớn thật rồi. Con biết thương ba mẹ, thương em vậy là mẹ vui lắm! Nhưng con ơi, ba mẹ chịu nhiều vất vả cũng chỉ mong chị em con được học hành tử tế, đặng sau này kiếm được công việc ổn định cũng đỡ nhọc nhằn.” Nói rồi, mẹ nhìn tôi âu yếm: “Con biết không? Niềm hạnh phúc của ba mẹ là khi về già, được nhìn thấy các con thành công và hạnh phúc. Còn bây giờ, ba mẹ còn trẻ, còn làm được việc, hãy để ba mẹ được hi sinh vì các con. Con và em học hành chăm chỉ, yêu thương nhau đã là động lực lớn lao cho ba mẹ rồi, con nhé!”. Lời mẹ nói hôm ấy càng làm tôi thêm hiểu, yêu và thương mẹ nhiều hơn. Từng lời mẹ nói cũng là lời dặn dò, lời nhắn nhủ yêu thương mà tôi luôn ghi nhớ trong tim, tự nhắc nhở bản thân mình rằng phải cố gắng nhiều hơn mỗi ngày để xứng đáng với hi sinh của ba mẹ.

“Người con yêu quý nhất đời

Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.”

   Tôi đã từng nghe được ở đâu đó rằng: “Vũ trụ có nhiều kì quan, nhưng kì quan tuyệt vời nhất là trái tim người mẹ”. Thật vậy, trái tim mẹ rộng lớn như biển cả mênh mông, dạt dào như dòng suối mát trong. Bất giác, tôi thấy mình hạnh phúc biết bao khi có mẹ trong đời. Mẹ ơi! Con sẽ chăm ngoan, học tốt, luôn yêu thương em và gia đình nhỏ của mình, nỗ lực để đáp đền những mong mỏi và ân tình của mẹ. Con mong mẹ của con mãi bình an, hạnh phúc, luôn vui vẻ để đồng hành và dõi theo từng bước trưởng thành của con, mẹ nhé!

 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *