Biểu cảm về sự việc: Lễ Giỗ tổ Hùng Vương

“Dù ai đi ngược về xuôi

Nhớ ngày Giỗ Tổ mồng mười tháng ba

Khắp miền truyền mãi câu ca

Nước non vẫn nước non nhà ngàn năm”

    Mỗi lần nghe những lời ca dao ấy, lòng tôi không khỏi bồi hồi xúc động nhớ về lễ hội Giỗ tổ Hùng Vương tại ngôi trường thân yêu của mình mà tôi có dịp được trải nghiệm vào ngày 10/3 năm lớp 4. Những khoảnh khắc được chứng kiến nghi lễ và tham gia các hoạt động bên lề đọng mãi trong tôi như môt mảnh kí ức khó phai mờ nơi tâm trí. Đó là lần đầu tiên tôi được chứng kiến một lễ hội đây thiêng liêng và giàu ý nghĩa như thế.

   Nhớ lại ngày ấy, tôi đến trường thật sớm, chọn cho mình một vị trí gần sân khấu nhất để được thưởng thức thật rõ buổi lễ. Cảm giác hồi hộp xen lẫn niềm hạnh phúc bất ngờ trong những khoảnh khắc đầu tiên của buổi lễ. Trước mắt tôi là một bàn thờ Quốc tổ đặt trang trọng ngay giữa giữa sân trường để mọi người bái vọng. Thầy cô và chúng tôi đều hướng về bàn thờ bằng tất cả lòng thành kính và biết ơn của mình.

    Lời cô giáo dẫn chương trình vang lên đầy hào khí, tái hiện lại những công lao to lớn của các vị vua Hùng đã gieo vào lòng tôi bao cảm xúc dạt dào về lòng yêu nước, về niềm tự hào trước những hồn thiêng của núi sông đất Việt. Bài hát “ Dòng máu Lạc Hồng” cất lên với âm hưởng hùng hồn kết hợp cùng màn múa võ hoành tráng, công phu mang đầy sự tự hào về hình ảnh con cháu Lạc Hồng giàu ý chí, sống đoàn kết, thương yêu đã gửi gắm tới chúng tôi bức thông điệp về đạo lí uống nước nhớ nguồn, về lòng nhân ái, yêu thương. Lời bài hát vang vọng làm lòng tôi xao xuyến, nỗi xúc động tự hào về truyền thống dân tộc cứ thế trào dâng, niềm yêu cội nguồn quê hương thêm mãnh liệt. Càng cảm động hơn khi thưởng thức màn sân khấu hoá tái hiện lại hình ảnh lập quốc, trị nước của các vị vua Hùng. Phần trình diễn hấp dẫn khiến tôi không thể rời mắt, các anh chị diễn hay và nhập vai tốt đến mức tôi nghĩ rằng trước mắt mình là những diễn viên chuyên nghiệp đang biểu diễn. Từng cử chỉ, lời nói, tính cách của các nhân vật được thể hiện vô cùng ấn tượng. .Những  tiêng reo hò cổ vũ hoà trong lời hát véo von của những chú chim nhỏ trên cao thay cho lời tán thưởng về màn trình diễn xuất sắc và cong sức tập nluyenej nghiêm túc của mọi người. Hình ảnh được tái hiện đã giúp tôi hiểu hơn về lịch sử dân tộc, công lao của các vua Hùng và càng  thấu hiểu hơn bài học về lòng biết ơn, trân trọng những giá trị mình đang được thừa hưởng ngày hôm nay.

     Ấn tượng nhất trong tôi là khoảnh khắc thực hiện nghi thức dâng hương. Dường như tất cả đều nín lặng, hướng mắt về phía trước, thầy cô đang cẩn thận dâng mâm lễ lên bàn thờ Quốc tổ. Mọi thứ đều được chuẩn bị thật chu đáo, tươm tất như một cách để bày tỏ lòng thành kính. Mâm lễ là sự kết hợp các lễ vật như: bánh chưng, bánh dày, trầu cau, dưa hấu,…Mỗi lễ vật đều mang ý nghĩa sâu sắc. Nền nhạc hào hùng nâng bước chân chúng tôi dâng những nén hương lên bàn thờ Tổ, nhờ làn khói thơm nói hộ những điều tâm niệm của mình với tổ tiên. Phút giây ấy, lòng tôi như lắng lại, bao nhiêu nỗi xúc động,  tự hào, biết ơn và niềm hạnh phúc cứ thế xen lẫn trong tâm hồn. Khoảnh khắc đó thật trang trọng, thiêng liêng và quý giá biết bao!

    Vui nhất là phần hội được thực hiện sau nghi lễ. Chúng tôi phân đội chơi theo từng lớp thi các trò chơi dân gian như kéo co, múc nước, chơi ô ăn quan, cờ người…Hoà mình trong không khí vui tươi, nhộn nhịp, lòng tôi thêm phấn chấn. Một lần nữa, tôi được trở về với những ngày thơ ấu ở quê nhà khi hoà mình vào những trò chơi dân gian cùng các bạn. Mỗi một trò chơi là một mảnh kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ, quý giá biết nhường nào! Chúng tôi ai ấy đều chơi hết mình, gắng dành hết tâm sức để thi đua. Bầu không khi vui vẻ át đi cái nắng gay gắt của những ngày hè oi ả, xua tan những mệt nhọc, lắng lo của vài điều còn dang dở. Và niềm hạnh phúc càng nhân lên gấp bội khi lớp tôi nhận được lá cờ chiến thắng sau mỗi phần thi. Niềm vui với lũ trò nhỏ chúng tôi đôi khi thật đơn giản, chỉ là một chiến thắng, dù là nhỏ bé thôi dành cho đội nhà. Thú vị nhất trong phần hội có lẽ là dịp được tham gia  giao lưu văn hoá giữa các vùng. Những làn điệu hát Xoan – Ghẹo với lời ca tinh tế, mượt mà, làn điệu dân ca ba miền Bắc- Trung- Nam thiết tha, ngọt ngào qua màn trình diễn của các bạn học sinh gây biết bao thương nhớ. Lời ca mộc mạc mà thân thương, giản dị mà tha thiết ấy đã làm rung động tâm khảm trái tim tôi.

    Rồi thời gian cứ thế trôi đi, một ngày dài đầy niềm vui dừng lại, nhường chỗ cho màn đêm ngự trị. Một ngày lễ trôi qua thật ý nghĩa với bao cảm xúc khó quên. Lễ hội kết thúc trong nỗi lưu luyến, tiếc nuối khôn nguôi. Hôm ấy, tôi chỉ ước rằng giá mà ngày dài thêm đôi chút thì tốt biết bao.

     Hình ảnh về buổi lễ Giỗ tổ Hùng Vương năm ấy vẫn theo tôi cho đến bây giờ và mãi về sau. Lễ hội giản đơn nhưng không kém phần trang trọng, thiên liêng ấy đã khơi dậy trong tôi biết bao niềm tự hào, biết ơn. Nhờ nó, mà tôi hiểu thêm về lịch sử, văn hoá dân tộc mình. Những khoảnh khắc thiêng liêng, những giây phút nói cười trong ngày hôm ấy mãi là kỉ niệm đẹp tôi mang theo trong đời để tự nhắn nhủ bản thân mình phải luôn sống, nỗ lực sao cho xứng đáng với công lao của cha ông mình.  

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *